Thế mà, anh đã thực sự đi rồi đấy!
Không một tin nhắn, không cả “Em ở lại mạnh khỏe, anh phải đi!”
Không “Hẹn gặp em, khi mình vô tình va vào nhau!”
Chỉ như vậy thôi, khi tháng Sáu về, anh đi.
Em đã tự huyễn hoặc mình,
Bầu trời còn xanh, và anh còn ở đây
Mọi con đường, mọi bài hát đều làm nước mắt em rơi
Vì em biết, khi tháng Sáu về, anh đi.
Anh từng hỏi “Em rốt cuộc là muốn gì ở anh?”
Em chỉ im lặng và khóc, anh nhớ không?
Bây giờ để em nói cho anh nghe câu trả lời em cất giữ,
Em đã muốn tháng Sáu về, anh đừng đi!
Em muốn anh được hạnh phúc,
Em muốn anh luôn mỉm cười khi nghĩ về em,
Em muốn cảm ơn anh vì những ngày tháng đã qua,
Em muốn xin lỗi anh vì những rắc rối em mang đến.
Em muốn ngồi cạnh, nhìn anh làm việc
… một lần nữa thôi,
Em muốn viết tặng anh
… một bài thơ nữa thôi.
Những điều nhỏ nhặt, vô tư, không tính toán như thế
Nhưng sẽ chẳng được nữa,
Vì tháng Sáu đã về từ lâu,
Bầu trời chẳng còn trong xanh,
… và anh chẳng còn ở đây.
Từ đây, với em, mọi con đường, mọi bài hát,
Khi tháng Sáu về, sẽ đều mang tên anh.
Au Revoir~
(Picture: http://www.belfastvibe.com)
SGN 11 June 2019
Nhung
-This is for you, the one that left me to deal with this mad world alone on my own